Tin văn nghệ
Ngập tràn hương sắc trong “Mùa vô hình” của Nguyễn Trần Cường
14:28 | 26/10/2017

Sau nhiều cuộc dạo chơi cùng màu nước, giấy dó, sơn dầu… họa sĩ Trần Hùng Cường lại trở về với sơn mài trong triển lãm “Mùa vô hình” vừa khai mạc tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam. Ở đó, người xem như lạc vào một thế giới ngập tràn hương sắc của thiên nhiên, hoa lá, của những bông hoa gạo thắp lửa tháng ba, của hoa mai, hoa mận…

Ngập tràn hương sắc trong “Mùa vô hình” của Nguyễn Trần Cường

16 bức sơn mài với các khổ lớn nhỏ, khác nhau được hoa được Nguyễn Trần Cường được thực hiện trong 2 năm là minh chứng rõ ràng cho sức lao động nghệ thuật miệt mài và sung sức của anh.

Ngập tràn hương sắc trong “Mùa vô hình” của Nguyễn Trần Cường ảnh 1
"Gió nhẹ"-  chất liệu sơn mài 120x240cm

Tác giả tâm sự: “Mấy năm sống ở ngoại thành cho tôi có cảm nhận về thiên nhiên, cỏ cây, hoa lá... và đặc biệt là sự biến chuyển của thời gian, không gian thông qua bốn mùa, xuân - hạ - thu - đông. Sự dịch chuyển từ mùa này sang mùa khác có khi rất rõ ràng nhưng cũng có lúc như một cảm giác mơ hồ vừa lạ, lại rất quen thuộc mới mẻ. Cuộc sống hối hả cuốn chúng ta đi như một cơn lũ, để bất chợt nhìn thấy hoa gạo nở - tháng ba về, hoa đào, hoa mai, mận đưa xuân đến… Song chính sự dịch chuyển mà đâu đó chính tôi cũng đã biến mất trong nó - là quãng thời gian để tôi cảm nhận về chất liệu và cách làm việc, cách xử lý tìm ra một con đường để truyền tải cảm nhận cá nhân về sự biến chuyển ấy của thời gian, những không gian vô tận mà ta như người vô hình di chuyển xuyên qua các mùa, cảm nhận được sự biến đổi của từng khoảnh khắc, những chi tiết nhỏ nhưng đầy tinh tế mà thiên nhiên ban tặng cho chúng ta”.

Ngập tràn hương sắc trong “Mùa vô hình” của Nguyễn Trần Cường ảnh 2
"Sương tháng ba"- sơn mài (3 tấm)

Cùng chung cảm nhận này, họa sĩ Vũ Hồng Nguyên tâm sự: “Đó không phải những đụng chạm thị giác trong giây khắc, nó chạm nhẹ và phảng phất thứ hương thơm dịu dàng len vào nỗi nhớ, gợi những dấu vết đâu đó trong ký ức của người xem. Đã bao nhiêu năm nào ai biết mùa cứ đi qua mùa vẫn vậy. Vẫn nối tiếp đan xen có nắng, gió, giá buốt có đủ những tiếng mưa chẳng theo mùa… Người nghệ sĩ đâu đợi mùa cho nỗi niềm thổn thức, họ thả mình trôi theo những rung động hồn nhiên và lưu luyến những đặc ân mà thiên nhiên ban tặng. Tôi yêu mùa của Nguyễn Trần Cường nơi bức họa, vì ở đó, tôi bắt gặp một mùa riêng..”

Ngập tràn hương sắc trong “Mùa vô hình” của Nguyễn Trần Cường ảnh 3
"Hoa trước hiên nhà"- sơn mài

Hoa cỏ cứ chi chít búp non. Dù có kính đáo ẩn mình và lặng thinh đến mấy, Nguyễn Trần Cường cũng không thể kìm lòng khi thả nét trên mặc vóc và vùi màu xuống đáy vóc cho âm sắc của vàng, bạc, son theo duyên mà lộng lẫy vô bờ - họa sĩ Lương Xuân Đoàn chia sẻ.
 
Với xuân, hạ, thu, đông, đừng ai đợi mùa theo đĩa màu quen thuộc. Ánh sáng tự lan tỏa, hòa điệu trong màu sắc thật trìu mến và cảm động một cách khác thường. Đã có một Nguyễn Trần Cường không đợi mùa ở sơn mài…
 
Ngập tràn hương sắc trong “Mùa vô hình” của Nguyễn Trần Cường ảnh 4
"Rừng xuân"- sơn mài
 
Ngập tràn hương sắc trong “Mùa vô hình” của Nguyễn Trần Cường ảnh 5
"Màu kỷ niệm"- sơn mài (3 tấm) 
 
 
Theo Mai An - SGGP Online
 
 
 
 
 
 
 
Các bài mới
Các bài đã đăng