tôi ngồi sửa soạn làm thơ
khu vườn bỗng khóc ướt bờ tường vi
tiếng chim óng ả điều chi
hạt cau còn khép đôi mi rất mình
tôi ngồi sửa soạn làm thinh
có em đứng hát một thing không sầu
có hương, uh, cả một lần đầu
buồn vui rơi xuống gãy câu chung tình
tôi ngồi sửa soạn lòng tin
có ai chới với đi tìm người ngoan
cỏ xanh vẫn ánh nắng vàng
có xưa nay với muôn vàn hớ hênh
tôi ngồi khóc giữa buồn tênh
vườn kia đã hóa lênh đênh con đò...
Đ.H