TRIỆU NGUYÊN PHONG
Bước đi
Lặp dấu chân mình
Mùa nghe lá rụng gập ghềnh nắng rơi
Sương thì cứ mãi lả lơi
Phố ngàn hoa nở
Nụ cười trổ hương
Mắt chằm vá vạt yêu thương
Em neo ta giữa khói sương mịt mù
Dốc đời rơi rụng trái thơ
Gió nghiêng ngã xuống bên bờ lũng yêu!
Sắc hoa
Tím giấc mơ chiều
Áo sương quàng gió
Dập dìu bóng mưa
Ta về
Gối nửa câu thơ
Mỏng manh sợi nhớ buộc hờ hững trôi!
T.N.P