MAI VĂN HOAN
Bạn chợt thấy “cơn lốc”
Định lấy máy chớp ngay
Nhưng tay bạn lúng túng
Bởi sợ chiếc mũ bay
Khi bạn cất xong mũ
“Cơn lốc” đã qua rồi
Chiếc áo trắng tôi mặc
Cổ dính vết son môi
Bạn đưa tay ra hiệu
Bảo xích gần nhau hơn
Không chớp được “cơn lốc”
Bạn chớp vết môi son
Bức hình sau “cơn lốc”
Với tôi quý như vàng
Bạn giúp tôi lưu dấu
“Cơn lốc” màu Busan.