Nắng vàng khoe, nắng vàng tươi
Về nơi sông, gióng lên tiếng chuông chùa
Báo hiệu niềm cảm tạ trong trong
Ngời xanh hiền tiếng chuông chiêm ngưỡng
Hãnh kiêu triền lên sắc mới
Nào xứ sở xuôi ngược cũng vì sông!
Vì sông, Hương Giang hoa khôi ngưỡng miền
Nào sánh bằng nhịp thở con đò, dọng buồn ngân tím
Những buồn vui, giấc mơ
Cùng bờ lau phơi mịn dòng
Ríu ríu như “ Diễm xưa “
Rặng cây ngã bóng
Xõa tóc triền sông bát ngát
Ơi ! ánh lạc mê giữa đời cong mũi thuyền
Muốn thanh sắc
Sông chảy nhịp lắc trào đánh nhịp
Uy nghi triền bóng, chớp mắt không xuể
Thì thầm yên ả, niệm khúc khỏa bày
Niệm khúc đồi
Niệm khúc xứ mưa
Vẻ đài các tuyệt chiêu
Niệm khúc chảy xiết
Hương Giang gương mê
Soi bóng niệm khúc dấu lặng
Ai mong chờ về
Chớ lạc giữa bóng thềm phủ đệ
Ai vòng vọng dòng Tiến sĩ
Níu dằng dặc cùng Diễm mình
Như con đò khiêm nhường
Nhớ về uy nghi xúc cảm
Dấu lặng đặt trái tim người
Một mai bôn ba quay mũi thuyền neo đậu
Ôi dằng dặc sông
Cuộn trào trao suốt tình muôn nhớ
Tình chảy thấu xa xăm
Đung đưa chiếc đèn lồng
Soi buồn dư vang
Sóng trao miền cồn bãi
Thủy chung gọi rắt réo
Thủy chung lồng lộng
Dư vang lập thiết
Cung mãi còn hãnh kiêu
Hãy tan chảy giữa trời
Bốn bề mưa lưu giữ
Đẹp, đẹp, đẹp
Chân chất, hào sảng rắc dài
Thế mà hồn giữ tận núi mây
Ưa nhìn chị ơi, xứ sông xanh
Muôn màu thiện tâm
Sông Hương muôn muôn Huế mình.