NGUYỄN VĂN QUANG
Sổ tung nỗi buồn sắc màu ớn lạnh
Tàn phai son phấn bao đời nhung nhan
Ơ hờ sông núi chụm đầu Phương Nam
Đáy sông sâu hồn thời gian tơi tả
Bình minh xuôi ngược phơi ngày gục ngã
Chao đão ánh mắt ướp mùi câu thơ
Chiều ơi mơ ước gặp lại chuyến đò
Dang tay cứu thế âm thầm lòng núi
Hoàng hôn nhuộm tím úp ngày lầm lũi
Khắc họa hồn ta nhá nhem phận người
Tình anh giông bão trút mùa tả tơi...
Xanh xao sắc mặt úa vàng hơi thở
Bàn tay nóng lạnh bao lần lầm lỡ
Hàn giấu nỗi đau khép hờ sau lưng
Lối xưa thất thủ lũ quạ ăn mừng
Trăng mờ thối rửa nhá nhem tội lỗi
Ngày úp đêm tàn xác phượng hấp hối
Nước mắt tắm máu trên những cánh đồng
Biển rừng xương muối mòn từng vệt trắng
Nhịp sống thời gian thoi thóp vo tròn
Khói hương đi