NGÔ CÔNG TẤN
Có một ánh mắt đi vào nỗi nhớ
Cho chiều Lập An chếnh choáng men say
Chiều nay Lập An em làm anh nhớ
Tà áo vàng mơ thương bóng em gầy.
Biển sóng Lăng Cô vờn nhau xào xạc
Ngơ ngác Lập An đưa anh vào câm
Vỏ ốc nằm nghe những điều đã vỡ
Câu thơ hoàng hôn cháy giữa chiều Đầm.
Ngày chưa trọn vui lang thang gót nợ
Chưa nói trọn câu tình đã vôị câm
Tình ta giờ đây như cuộc gọi nhỡ
Ở phía bên kia lạnh cảm tay cầm.
Rồi mai chia tay Lập An ở lại
Lẳng lặng em đi, ngập ngừng anh rời
Câu thơ viết vội như lời muốn nói
Để lại Lập An nỗi nhớ khôn nguôi.