Người ơi! đã lâu không gặp
Núi đồi đắp nắng vạt sương
Ngày đưa chiều đi xa ngái
Gió về thả giấc mơ hoang
Dinh Cơ Phủ mờ kín lối
Mây vò vắt hạt mưa rơi
Suối nguồn sương đời trổ nhánh
Thông reo thác gõ phiến mòn
Bóng đêm trăng viền bụi cỏ
Ta gom gió thả xuống hồ
Xuân Hương xanh trong màu nhớ
Cam Ly lót ổ sương chằm
Lối xưa Công Tằng Tôn Nữ
Thả hồn xứ sở mộng mơ
Sau lưng một tòa lá rụng
Phủ đầy ký ức rêu phong!