Tên Dã Qùy, nhưng hoa có thật
Vàng triền đồi, vàng cả lối đi
Hoa dung dị nói lời của đất
Lời của mây, của gió thầm thì
Có quỳ đâu dáng hoa đứng thẳng
Dát vàng những mảng đồi xanh
Khoảng trời cao nguyên vàng hươm màu nắng
Cứ rực lên xao xuyến trong ngần
Áo em vàng trong chiều vàng nắng
Hoa Dã Quỳ thơ trẻ điều chi
Không biết nữa, đất trời chết lặng
Thì em ơi, nói có nghĩa gì.