Sương buông nhẹ mặt hồ
Mi mắt cong chớp nghiêng ai thúc hối
Mùa đông, em trầm bổng
Ngắm hoa súng tự tình
Một mình thôi thênh thênh bất chợt
Nhịp phập phồng, nở bóng loang xa
Nắng hôn lên, rồi ướp vào lồng ngực
Ướp thời gian, xua đi giá rét…
Mong an lành nét tươi
Nắng non vàng như hắt bớt nhọc nhằn
Để hẹn trao giữa khung trời áo trắng
Muôn muốt ánh, tóc thả eo thon…
Hoa nín tiếng, chân ngày nhớ đỏ ngời
Vang tiếng chuông chùa ngân
Níu sắc vóc hoa tươi
Vẫy cánh mỏng, không phai trong ánh mắt
Niềm ước ao
Mặt hồ trong trong.