Người về bến cũ tìm ai
giữa ngày nắng
lá khô phai
hạ vàng
Bụi hồng phiêu bạt lối hoang
Đò Ba Bến*
còn ai sang
mà chờ
Bạc lòng đá cuội nằm mơ
tay em thủa ấy
câu thơ nằm lòng
thơm như vạt nước đầu sông
vắt qua Hương Thọ
một dòng
tóc thơm
mùa trăng chín rụng ngợp vườn
câu thương ướm khẽ
môi dường
kề môi...
Thế rồi năm tháng vèo trôi
em xuôi về phố
quên lời hẹn, ôi!
Bây giờ bến vắng mình tôi
ngồi nghe sông kể cuộc trôi lỡ làng.
(*) tên một bến đò ngày trước ở La Khê Trẹm