NGUYỄN THIỀN NGHI
Buổi sáng ngồi bên sông
Xôn xao nước đục cuộn trào
Chắc mưa to đã mấy ngày phía núi
Từng thảm màu xô đẩy gió
Trên tấm toan của người họa sĩ
Vàng nước sông, xanh cây lá,...
Tiếng mảng đời ghép nối vào nhau
Buổi sáng ngồi nghe "Người kể chuyện"
Thời cha và con chống giặc giữ nhà
Suối thay màu máu
Đất thấm hào hùng
Đất thấm nỗi đau
Tôi lên đây vào sáng đầu đông
Nắng nhàn nhạt con đường lên chợ sớm
Gặp những người có nụ cười ấm như ngọn lửa rừng
Nối ngày và đêm
Nối người với người
Bàn tay mở ra
Bày cả tấm lòng thân thuộc
Nên đã lên đây ai lại muốn trở về
Gió đông bắc trổ rét
Mưa tràn về khắp lối
Rừng cây vẫn xanh
Sông no lòng về xuôi tuôn chảy
Trong tôi ký ức mùa lụt lún tâm người
Đứng trên vùng cao
Xoáy lòng lụt nhớ về em.