Văn học
Lăng Cô chiều cuối năm
14:58 | 28/12/2021

VĂN CÔNG TOÀN

Lăng Cô chiều cuối năm
Lăng Cô chiều cuối năm
Đường rộng xe thưa, trời mưa lạnh
Quán xá đụng nhau san sát xoay vòng
Nào cơm phở, bún Huế, cháo lòng...
Đặc sản Dầu Tràm, Mắm Sò, Bánh Lọc...
Đi tìm không ra tiệm hớt tóc
Chỉ gặp toàn biển hiệu quán ăn...
Mặt tiền khách sạn, nhà nghỉ đua chen!
 
Lăng Cô quá trình đô thị hoá
Người dân vẫn chất phác hiền lành
Buôn bán chân tình nồng hậu
Giá cả vừa lòng không thách đố
Ngoài kia biển dài sóng vỗ
Những đoàn thuyền nhấp nhô ra khơi...
Trong đầm vẫn yên bình dân dã
Người nuôi trồng thủy sản
Người đánh bắt cá tôm...
 
Về Lăng Cô chẳng thấy ai buồn
Bao sơn hào hải vị
Nào Vẹm, Hàu, Nghêu, Sò, Cua, Mực...
Bao du khách gật gù thưởng thức
Cứ tò mò sao lại gọi Lăng Cô?
Có phải xa xưa xuất xứ Làng Cò...
Một vùng non xanh nước biếc
Con cò trắng đã đi vào cổ tích
Như nàng tiên mơ mộng giữa đời!
 
Chiều cuối năm bề bộn ngược xuôi
Mọi góc nhìn Lăng Cô đều nhịp nhàng thong thả
Cuộc sống không xô bồ
Niềm vui không hối hả
Cứ lặng lẽ đi lên
Lặng lẽ tìm về đích
Lăng Cô - một trung tâm du lịch!
Đang định hình thành phố tương lai...
Lăng Cô chiều cuối năm
Nhà họa sĩ vẽ hình hài!!!
 
 
 
 
Chiều đông 23-12-2020
 
 
 
 
 
 
 
Tác giả: Văn Công Toàn
Các bài mới
Nợ đời (17/07/2023)
Mùa em (14/07/2023)
Các bài đã đăng
Đồi nhớ (15/12/2021)