Mùa hoa vùng cao
Nét môi tươi vờn gió
Thương lắm bên đá che giá rét
Nở sóng hoa, biết bao trào lòng
Có một mùa hoa vướng làn dịch bệnh
Đợi chờ đấy thôi, vắng lắm phương xa
Mùa chống chọi căng sức dập con covi
Để dành yên lành cuộc sống
Con đường bừng thức uốn lượn biên cương
Cất lên tiếng khèn nhắn nhủ
Rừng trổ một màu thủy chung
Bên dốc đá, suối khe thầm thì
Đất trổ màu bát ngát chân trời hoa
Tím cả đợi chờ, tím vun vút làn sương
Đợi chờ này ngày anh đến như bao lần!
Mây buông vắt trắng núi
đợi chờ giấc mơ ấm nóng
Được ngắm hoa rung rinh miền đá xám
Thiếu nữ vùng cao đẹp lắm
Trong trẻo núi veo trong Cổng Trời
Lá và hoa trải thảm đón mời
Vươn non nõn vườn cây
Cháy đỏ bếp lửa ngôi nhà của em
Tâm thức anh được trở về ngày lễ hội
Nương ngô, rừng chè nỗi nhớ khôn nguôi…
Xuôi ngược tiếng cười, hoa nói
Cao nguyên xanh, bài thơ hùng vĩ.