Vinh Thanh và tôi lại về
Em theo nắng dấu lời thề trên môi
Gặp nhau biển đứng gió rồi
Và tôi cháy khát bao lời buồn thương
Sen mùa đầm trổ sắc hương
Em ngồi ướp một trời thương chín vàng
Ngửa tay đỡ cánh sen tàn
Ngỡ là xiêm áo trần gian tặng mình
Tôi về xốc lại bình minh
Tìm em đến cạn biển tình mới thôi
Yêu em biết khi nào nguôi
Dẫu đời quên lãng tôi ngồi xới lên
Đến khi mùa nhớ lên men
Và tôi gối ngủ đời em không về.