Chiếc lá mong hoài ký ức
Đêm cứ mưa và tiếng ầm ào như tắm nỗi nhớ
Có ai còn thức
Nỗi quay về tha thiết
Vách núi mùa mưa, nỗi khát tê người ơi!
Đã yêu rồi, cơn mưa sao không về ôm nồng ấm
bên ta
Sao không cho mọc chồi, đợi hứng hạt mưa đậu lên vòng ngực
được tưới mùa nứt nẻ
Đừng lãng quên kỷ niệm vùng cao cho cơn mưa rót thấm đậm
Miền đá xám mơn mởn đâm chồi
khoe đếm từng nhịp mưa phủ hả hê
Đừng vuột trôi dòng trắng xóa quấn đỉnh nguồn
Bước chân trần lội núi, vơi nỗi vượt gian khó
Mưa cứ tuôn
Cho ta nâng niu vẻ kiều diễm rộng khu vườn đón nhận
Xanh tình yêu
và đừng chạy trốn mưa ơi!