NGUYỄN THỊ DUYÊN SANH
chênh chao lưng trời
cầu Mây quán Gió
dài tay tôi
vốc mấy nắm thinh không
quán Gió cầu Mây
chòng chành bước lữ
dựa vào đâu
thác Bạc mãi xuôi dòng
trời xanh xanh
núi xanh xanh
cúi đầu nhỏ lệ
cổ thụ trăm năm bật máu lìa rừng
chiều mù sương
ngược dốc Tam Đảo
hắt hiu bóng thông già lạnh buốt
ngước lên gặp nụ cười em
thơm mùi khoai nướng
đuôi mắt ủ buồn thương ai thương ai
mây gió bên này chơi vơi
chơi vơi
chợt giữa xanh cao nghe tiếng chuông nào ngân vọng
linh khí Tây Thiên
cõi ngàn tỉnh thức
vàng hương đền Mẫu chập chờn mây ngũ sắc
ô hay một góc quán Gió
giật mình nhìn lại
chênh chao
chỉ một tôi