ĐẶNG VĂN SỬ
người đi qua suối nhỏ
nhặt viên sỏi trăm năm
có trao thành kỉ niệm!?
nước trôi mãi hòa dòng...
“A miên ơi A miên”
lời ca từ đâu đó
khảm lên dạ, lên nguồn
trao mây bay cùng gió.
qua bản làng A Hươr
đôi sừng trâu trước ngõ
nhà sàn thắp ngọn lửa
tượng linh khí ngàn năm.
em dệt tình thổ cẩm
thêu núi rừng hoa văn
thắm miền quê đất đỏ
gửi vào suối nguồn khe.
gùi theo bao thương nhớ
trĩu dặm xuôi đường về
biên cương niềm nhắc nhở
hoa phù dung đang mùa
gọi hoài ơi... Po E.