LÊ TẤN QUỲNH
Cơn mưa chiều rơi anh về Phố Bảng
Cái lạnh giòn tan trên mỗi đốt cây
Thị trấn nghiêng mình vót sâu vách nhớ
Mà vẽ mùa lên như những áng mây
Nơi con đường cứ ủ vào hun hút
Căn nhà xưa rêu đá bụi mờ
Từng nốt khói trong bếp chiều rủ rỉ
Dấu gì sau chút lặng vắng bâng quơ
Anh nhặt những tiếng cười rộn rã
Em đã gùi về ánh lửa ngày đông
Ly rượu thóc trên môi nếu còn chưa đủ ấm
Anh xin gùi về câu hát như sông
Biết là ngày mai tạm biệt
Có nhớ quên gì bởi một ánh mắt trong...