Không hẹn vẫn lên Đà Lạt
vẫy tay chào giữa núi đồi
tứ thơ không dưng bật dậy
ngang đầu mây chạm mưa rơi
Phố em với nhiều tên gọi
làm sao quên được nẻo về
con đường quanh co đan lối
bất ngờ gặp khóm tường vi
Có những đêm dài thao thức
nghe lòng thinh vắng cô đơn
ngắm vầng trăng non mới mọc
xa xa lũng thấp chập chờn
Dáng em vươn dài mái phố
dường như gió thổi xuyên đêm
thời gian chông chênh mất hướng
sương rơi ngày tháng phiêu bồng
Bầy chim đã về tổ ấm
cung trầm đàn ai vừa rót
Mùa em
về phía mênh mông