NGÀN THƯƠNG
Sông Hương chảy xiết dòng trôi
Chở bao rác rến tình người cuốn theo
Mùa đông phong kín quê nghèo
Gió lành lạnh thổi muôn chiều khói sương
Cơn hồng thủy vẫn quay cuồng
Nửa đi nửa ở vô thường trêu ngươi
Thương đau vốn đã lâu rồi
“Trời hành ”…. chi nữa trên môi câu hò
“Mẹ bồng con”... thuở xa lơ
“Chiều đầu xóm… đón người xưa trở về
Chỉ còn tình khúc tái tê
Giờ đây ngày trống vắng, nhiêu khê cung đàn
Nỗi niềm cố xứ mênh mang
Mong bình yên để Huế càng thêm yêu.