Gửi mùa thu - Mùa đông thương nhớ - Lặng lẽ hoa
Nhà thơ Bùi Thị Xuân Mai sinh năm 1948, quê ở huyện Vĩnh Thạnh, hiện đang ở tại TP Quy Nhơn. Chị là hội viên Chi hội Văn học và Chi hội Văn nghệ dân gian (Hội VHNT Bình Ðịnh); hội viên Hội Nhà văn Việt Nam; hội viên Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam; hội viên Hội Nhà báo Việt Nam. Từ 1990 - 2015, chị đã đạt 6 giải thưởng VHNT Ðào Tấn - Xuân Diệu.
Ngoài hồi ký Ở lại với dòng sông, chị đã in các tập thơ Hạt cát vàng (1990); Cầu trăng (1994), Dòng sông thao thức (2000), Từ Krông Bung (2003), Lời ru bếp lửa (2005), Những vì sao lặng lẽ xanh (2015)...
|
GỬI MÙA THU
Chiếc xe đạp của tôi
Gửi Mùa thu giữ giúp
Người hẹn tôi đến gặp
Không về kịp nữa rồi
Anh ở nơi xa xôi
Tận cực Nam Tổ quốc
Dầm mình trong sóng nước
Rừng U Minh bưng biền
Cùng hàng ngàn sinh viên
Khoác màu xanh áo lính
Anh đi vào trận chiến
Lắng lòng những yêu thương
Trời Hà Nội đầy sương
Là mùa thu năm ấy
Tay cầm tay rất vội
Anh đi cùng đoàn quân
Em đạp xe theo anh
Như sóng đôi chung bước
Mấy dặm đường đất nước
Dấu bóng anh xa dần…
Thế rồi chờ rồi mong
Một ngày vui chiến thắng
Hà Nội tràn hoa nắng
Em giấu lòng vào mưa
Ơi xe đạp ngày xưa
Mùa thu trong trẻo mãi
Dẫu anh chưa về lại
Em vẫn đến đây chờ.
MÙA ĐÔNG THƯƠNG NHỚ
Từ khi biết mùa đông nơi ấy
Cái rét cắt da mà thương nhớ cả đời
Bé hạt tiêu nằm trong ổ rơm ấm áp
Bà bủ nhường - bà chịu lạnh đã quen rồi
Biết cái rét thấu xương thêm tha thiết ngọn lửa ngày mai
Cùng bạn gom hơi ấm từ đất cằn dốc núi
Kiếm cái chữ nhọc nhằn bao mùa đông diệu vợi
Ơn thầy cô, mưa dầm gió bấc, nghĩa nặng tình thâm
Đã hưởng trọn bao mùa đông nghiệt ngã thuở thanh xuân
Thiếu nước thiếu gạo thiếu dầu… ngày đêm chập chờn bom Mỹ dội
Bàn chân Giao Chỉ bấm sâu trên con đường gập ghềnh đá sỏi
Bè bạn chiến trường giục giã bước hành quân…
Ơi mùa đông... những mùa đông nhớ thương
Thấu giá buốt càng biết chắt chiu từng ngọn lửa
Gian khó qua trân quý hơn tấm lòng nhân nghĩa
Mỗi mùa đông vạt những nấc thang nâng bước ta đi..
LẶNG LẼ HOA
Những bông hoa
sắc cầu vồng rực rỡ
không phải triệu đóa hồng của chàng họa sĩ
dâng tặng người yêu
Lẵng hoa thơm với muôn dáng vẻ yêu kiều
lặng lẽ thay trái tim tôi cháy thành ngọn lửa
tôi tặng tôi một thời tuổi trẻ
tôi tặng người - thời tuổi trẻ như tôi
Hoa nào xưa nép hộc bàn mắt nai
ai tặng ai những đóa hồng bé nhỏ
lời thì thầm cùng mắt em dịu dàng theo gió
hương thanh xuân thơm ngát đến cuối trời
Hãy nhận nhé. Người ơi
từ phương xa heo may đang về - ngọn lửa
đâu cần phải biết tự nơi nào hoa nở
hương sắc cùng người thắm được bao lâu…