AN NHIÊN
Tôi giờ xin nửa an nhiên
Nửa lo toan nửa muộn phiền là thôi
Ngày xuân rớt hạt mồ côi
Cho tôi gieo những ngọt bùi lặng câm
Thuyền ai neo một vết đằm
Để mai sau cuộc trăm năm tìm về
Đọa đày giấc tỉnh giấc mê
Có chăng là những hẹn thề đầu môi
Đường dài đổ một bóng tôi
Trả treo, đong đếm những hời hợt xa
Này tôi chuyện cũ sẽ qua
Đau thương và cả thứ tha, tội tình
Tiếng chuông gợi một yên bình
Vỗ an yên một chòng chành tim yêu.
HẸN VỚI LÝ SƠN
Trước cổng Tò Vò
Triệu năm đá vỡ
Từ nham thạch trào ra
Bờ môi núi lửa
Từ thẳm sâu trong tim
Cái chạm tay bé nhỏ
Vào nhau dòng thác đổ
Đêm Lý Sơn biển và trăng cùng thức hẹn hò
Em tìm về một đêm đã là ngày xưa
Bên vết xước từng viên cuội trắng
Sóng vỗ từ tim
Ầm ào trong im lặng
Ừ thì ai cũng sẽ khác
Có gì nắm giữ được mãi đâu
Chỉ có sóng vỗ cho đến ngàn sau
Thao thức bờ đá
Này là biển cả
Này là tình yêu
Qua mấy đêm mặn nồng cũng xanh rêu
Thành người cũ...