Trong tửu quán vài gã trai bốc phét
Yêu nước nhiều như biển rộng sông dài
Lúc hoạn nạn, anh hùng rơm trốn biệt
Vô cảm, dửng dưng như chuyện riêng ai
Sao không thấy bốn nghìn năm Tổ quốc
Lịch sử hoài thai từ những cuộc chiến chinh
Xương máu cha ông dễ hồ đếm được
Nghĩa trang nào cũng lớp lớp vô danh
Cả nhân loại đảo điên vì đại dịch
Virus chẳng tha già - trẻ, giàu - nghèo
Trong trận thế trước vô hình kẻ địch
Hãy lắng lòng cùng Tổ quốc dấu yêu
Lòng yêu nước chưa khi nào dễ thế
Là đứng yên như Tổ quốc yêu cầu
Nhớ rửa tay, giữ mình cho sạch sẽ
Để góp phần bớt dương tính nỗi đau
Lòng yêu nước là một vài tin nhắn
Cùng chung tay biết sẻ áo nhường cơm
Đừng chia sẻ gây hoang mang dư luận
Những thông tin chưa nắm rõ ngọn nguồn
Đeo khẩu trang giảm thiểu đường lây nhiễm
Tự giác cách ly lỡ tiếp xúc vô tình
Là minh bạch, không quanh co ém nhẹm
Yêu nước trước tiên là yêu lấy chính mình
Lòng yêu nước đơn giản là đừng “quậy”
Miệt thị, chê bai khi xứ khác trở về
Tình nghĩa đồng bào nhân văn biết mấy
Đất mẹ nghèo con sao nỡ cười chê
Lòng yêu nước chưa bao giờ dễ thế
Một lời cảm ơn với người ở tuyến đầu
Những người lính sẵn sàng nhường doanh trại
Dựng bạt lều canh gác tận rừng sâu
Những bác sĩ đã bao đêm mất ngủ
Bảo hộ mang, mặt đầy những vết hằn
Trong cuộc chiến luôn căng mình cố thủ
Chấp nhận thiệt thòi khi lỡ hóa bệnh nhân
Là những chuyến bay vào nơi tâm bão
Mệnh lệnh trái tim không bỏ lại một ai
Những mạnh thường quân góp tiền góp gạo
Để đất nước mình như Thánh Gióng vươn vai
Hãy cảm ơn những ngày sống chậm lại
Cho ta nghĩ khác đi, yêu những thứ thật gần
Sống tử tế, không hoang mang sợ hãi
Và biết đứng yên khi Tổ quốc cần.