Mùa giãn cách, đâu phải biệt li nhau đến độ
mà nàng buồn như nắng thuở heo mây
ta lạc quan
lại ngồi ghì nghe nhạc Trịnh
tháng tư gầy như dấu khóa sol
tóc em xưa
chớm thơm nồng tự thuở
ve buông chùng
xót "vương miện" ngân nga...
Mùa giãn cách, đâu phải mùa biệt xa
mà lắng sâu
những con đường chia ngã
trùm thế gian những gương mặt người, mặt nạ
tìm bình yên nơi chút dấu mình!?
bé nhớ trường chạy quanh vườn nhà nhỏ
cụ mỏi nhừ vươn thở bên hiên
o bán dạo vênh tay nón lá
anh xe thồ "xe mã" thôi yên...
Mùa giãn cách, mùa phân chia ác - thiện
treo lên tường những con số yêu ma
qua luồn lách
qua niềm mặc cả
cơm áo buồn vương víu tôi - ta
chớ nói gì nền văn vinh thiên hạ
đang dừng lòng
gỡ nút Cô - rô - na...