Dịch giã tràn lan
Ta hôn nhau bằng đôi môi giãn cách
Phụng phịu hiên nhà với đôi mắt hờn dỗi
Phía mây trời trông ngóng buổi đoàn viên
Miền Trung mùa này
Nắng chang chang gió Lào hanh hốc
Đường vắng buồn thiu trong cơn oan nghiệt
Covid từ đâu mà gây cơn chết chóc?
Hay nhân quả phát tang cho loài người ích kỷ
Tận diệt môi sinh tàn phá môi trường
Nhặt từng hạt nắng
Nhặt từng giọt sương
Ta yêu nhau trong chốn vô thường
Mặc kệ cõi đời mai mốt có còn không
Cứ yêu nhau
Cứ hôn nhau bằng cách hôn mùa giãn cách
Cứ nhớ nhau
Cứ chờ nhau
Bởi ngày mai trời sẽ khác
Quy luật của muôn đời trong diệt sẽ tồn sinh
Giò lan hiên nhà
Đang nẩy lộc những mầm hoa
Hương sẽ thơm ngát
Anh cũng sẽ về trong mùi mồ hôi phiêu bạt
Và ta lại ôm nhau đắm đuối nụ hôn đời…
Đ.M.T