HOÀNG XUÂN THẢO
Có những ngày như thế
Chẳng rời chiếc khẩu trang
Công việc cũng chẳng màng
Trong lòng luôn thở than
Sợ đại dịch COVID
Có những ngày như thế
Chiếc khẩu trang chẳng rời
Không dám nhận lời mời
Cũng chẳng dám đi chơi
Sợ đại dịch COVID
Có những ngày như thế
Khi giao tiếp mọi người
Khẩu trang che nụ cười
Nét mặt kém vui tươi
Sợ đại dịch COVID
Có những ngày như thế
Thầm nhớ đến bạn bè
Muốn tổ chức hội hè
Cho đời thêm tươi trẻ
Sợ đại dịch COVID
Có những ngày như thế
Đi đâu cũng dặt dè
Hàng quán lại vắng hoe
Công viên không người đến
Bởi đại dịch COVID
Có những ngày như thế
Cửa nhà đóng im re
Nẻo đường thưa thớt xe
Phố cổ du khách vắng
Bởi đại dịch COVID
Có những ngày như thế
Gặp gỡ ngại bắt tay
Giãn cách xa hai mét
Mất đi nếp sống đẹp
Bởi đại dịch COVID
Có những ngày như thế
Sân chơi vắng trẻ em
Cổng trường luôn khép kín
Bài giảng nhắn qua tin
Bởi đại dịch COVID
Có những ngày như thế
Biết bao nhiêu chiến sỹ
Gác biên giới - cách ly
Dựng lán trại ngủ rừng
Chẳng quản ngại hiểm nguy
Bởi đại dịch COVID
Có những ngày như thế
Cán bộ của ngành y
Như những người chiến sỹ
Xông pha ra mặt trận
Xả thân vì nhân dân
Bởi đại dịch COVID
Dịch COVID-19
Năm hai ngàn hai mươi
Bùng phát khắp mọi nơi
Mất trên trăm ngàn người
Một nỗi đau khó nguôi
Mong những ngày tháng tới
Đại dịch trên thế giới
COVID rồi sẽ tan
Nhân loại được bình an
Bầu trời xanh sắc mới