Chưa bao giờ
sống chậm như hôm nay
Ca khúc buồn, mang tên Covid
Không chiến tranh
chỉ là dịch bệnh
Làm bao người thống khổ khôn nguôi
Hãy đập tan Covid
mang số phận con người
Từng khoảnh khắc sống, còn
kẻ thù giấu mặt
Giãn cách, cách ly
nghe lòng thảng thốt
Thay tiếng cười, dòng lệ tái tê
Những người thân không một lời trăn trối
Phố phường ngày đêm
dây giăng
giờ giới nghiêm
tiếng còi lại trổi
Lặng lẽ những linh hồn
nhắm mắt xuôi tay
Trong nguy nan
vẫn mơ thấy em cười
Qua đêm đen, bình minh rồi sẽ tới
Hy vọng dẫu mong manh
nhưng nghĩa tình vời vợi
San sẻ cho nhau
ánh mắt Thu về.