LƯU LY
Một ngày
Đóng lại các giác quan
Chạy trốn những con sóng tình
Dâng lên thành tâm bão
Giữa tim mình
Nhức buốt
Tự vấn
Không còn nhớ
Không còn mong
Sao mắt em chở đầy hoàng hôn
Bàn tay gõ vào bàn phím
Vô thức gọi đúng tên người
Định mệnh?
Hay tình cờ?
Không lý lẽ khả thi
Những vầng trăng rụng xuống vành môi
Cong lên nỗi cô đơn
Trào dâng cơn khát
Chưa một lần reply
Những e-mail gửi đi ngoài vùng phủ sóng
Cách nhau trong gang tấc
Không thể năm bàn tay
Không thể hôn lên khóe mắt
Không thể nói những điều sâu kín đáy lòng
Chỉ có SÓNG
Đang phản biện chính em
Và những giấc mơ không có thật!