Cần rượu sông Đà
Em gái Tây Nguyên nâng cần rượu Cẩm
Đọc câu thơ về chén mặt trời
Vò rượu cổ câu thơ thì mới
Vang nồng nàn nhịp máy rung đêm
Núi dường như cũng thuộc dáng em
Quỳ xuống vít sông Đà cần rượu
Lòng đã thức muôn âm thanh kỳ diệu
Sương vô tư sương bỗng rối qua cành
Đông tái tê mà mắt long lanh
Ấy là đêm sông Đà thứ nhất
Núi lơ lửng đầu cánh tay cần trục
Tôi lửng lơ đầu câu hát bạn bè
Đêm ngăn sông khoan núi bộn bề
Ánh điện trẻ như em như rượu Cẩm
Xin chép gửi mai sau lời đá vọng
Đêm sông Đà rót lửa mời tôi …
Thị xã Hòa Bình, 12-1985
Trước tượng thần vệ nữ
hỡi sự khuyết tật tuyệt mỹ
bao đời trên ngôi báu trị vì
con người dẫu bay đến ngoài vô tận
vẫn chẳng hiểu gì về cành ngọc đã mất đi.
ở tư thế nào ơi hai cánh ngà kia ?
cái đẹp không lời lặng im vĩnh cửu
cái đẹp không cần che dấu
nỗi buồn đau trên cơ thể trắng trinh
biết thời gian cướp đi sao tôi cứ muốn tìm
rằng có thể chính nàng đã giết người tạc tượng
bằng hai cánh cháy nghìn độ nóng
trước khi chúng được tạo hình!
cũng có thể nàng đã tự chặt tay mình
bởi không muốn nhuốm vòng tội lỗi
cũng có thể một thời người đời không chịu nổi
trước khỏa thân sắc đẹp lên ngôi!
ở tư thế nào hai cánh tay ơi
đang vút bay, đang ôm, đang giết
hay đang vốc uống trời vì khát...
mấy trăm năm ai biết vì ai
bí ẩn muôn đời vẫn bí ẩn thôi
nếu không em anh làm sao hiểu được
nỗi đau cũng long lanh sắc đẹp
cứ yêu đi rồi sẽ biết ngọn nguồn...
Tiếng chim cô đơn
Cúc cu cúc cu
Chim kêu buồn kêu vui ai biết
Khu tập thể trăm âm thanh ken chật
Nước gõ thùng sắt tây
Tiếng trẻ khóc cười
Tiếng vợ mắng chồng tối qua nát rượu
Âm thanh nào cho chim?
Chiếc lồng tre đung đưa cửa sổ
Cúc cu, cúc cu
Trưa nắng đổ ướt áo người mẹ trẻ
Tiền quốc doanh và giá chợ trời
Tiếng chim giọt mát
Phải chút cảm thông chim hát gửi người?
Cúc cu, cúc cu
Khuya cửa sổ những ngôi sao lo ngại
Chiến tranh đang ập tới thiên đường!
Em ơi em, chim kêu gì vậy
Trái đất long lanh tiếng những nụ hôn
Cúc cu, cúc cu
Xin cám ơn ban mai gõ cửa
Không phải bằng tiếng xe lam rú máy ngoài đường
Tiếng chát chúa dao cùn củi cứng
Tiếng ngáp dài uể oải sớm hàng hiên
Mà bằng tiếng chim
Tiếng cu cườm bâng khuâng gọi nắng
Cúc cu, cúc cu
Nhịp ba nhịp bốn
Gù chiều gù trưa gù đêm gù sáng
Cu cườm gù đôi
Mà chim một mình!
Bỗng hiểu chim khi cùng thơ thao thức
Tiếng cô đơn không chỉ hót cho mình.
Huế 11-1986