HỒ ĐĂNG THANH NGỌC
Những con cá Cầu Hai, những con tôm Tam Giang
Những lệch, lạt, lươn, chình, những rau dưa đầm phá
Rủ nhau về Quảng Ngạn cùng phiên chợ đầu xuân
Phiên chợ truyền đời đã mấy trăm năm
Phiên chợ đầu năm bên sóng biển xôn xao
Người đến từ Quảng Công, người về từ Quảng Thái
Người Điền Hải, Điền Hương những Vinh Phú, Vinh Hà
Người qua cầu Trừng Hà, người qua cầu Ca Cút
Người qua đò Vĩnh Tu, người qua cầu Phú Tứ
Những tươi mởn xanh mơn gom lại dọc triền làng
Đây con cá dìa ngon nhất ở đầm Đá Bạc
Đây con chình trên nguồn suối A Mong
Đây miếng thịt bò trên triền đồi Tứ Hạ
Đây con gà vừa gáy ruộng Hương Văn
Tất cả về đây kịp cùng phiên chợ biển
Phiên chợ đầu năm chợ lộc, chợ tình
Mệ già vượt phá từ Vĩnh Tu ra Quảng Ngạn
Mua miếng trầu đầu năm rồi trở lại qua đò
Trên môi không ngơi câu chúc phát tài năm mới
Mệ nói đi cho vui kẻo mai này lại nhớ
Mệ đã qua chợ này hàng bao nhiêu mùa xuân
Mệ gặp ngư phủ là con trai người yêu ngày xưa
Chàng ngư phủ kể chuyện đưa tàu ra đại dương đánh cá
Đánh bắt xa bờ lộc nhiều lắm mệ
Nhưng cũng nhiều bất trắc bởi bao ánh mắt tham lam
Dẫu muôn vàn khó khăn nhưng mình cũng quyết đi cho được
Bởi thuyền đến đâu là tổ quốc ở sau mình
Mệ già cười: cha mi cũng kiên gan như rứa
Ngư phủ cười, chợ biển cũng cười theo
Phiên chợ biển đầu xuân của hàng trăm năm vọng lại
Quê hương soi trên vảy cá sáng ngời
Đất nước nằm trong trái tim rộng mở
Em gái xa quê lần đầu tiên trở lại
Chợt yêu hơn xứ biển đã sinh thành...
H.Đ.T.N