Ta vẫn thấy mặt trời
Em cầm mây xa
phủ mưa dầm phố biển
Gió núi đi hoang chân bước chập chùng
"Biển giận ai? Mà đêm ngày rì rập
Đêm trở mình thao thức giấc Miền Trung"
Phú Yên buồn
nước ngập dừa Bình Định
Đồi núi giăng giăng lũ lụt trắng đồng
Dáng bà gầy ngồi co ro trên nóc
Manh áo cợt cời ánh mắt yêu thương!
Bếp lửa nhúm lên tình chưa đủ ấm
Con đường về chiu chắt mảng trời riêng
Vời vời xuồng tre vượt dòng lũ lớn
Thắp ước mơ lòng sưởi ấm con tim!
Đêm trở giấc bình minh hừng ửng nắng
Ông lão cười móm mém cái bắt tay
Chia sẻ nỗi đau đất cằn sống dậy
Trái đất say ta vẫn thấy mặt trời.
T.N.P