Khi thì nhẹ như hơi
Nhỏ to buông từng giọt
Từng bước trên trắng tuyết
Than lòng bùng ai hay?
Những năm sương vắt vai
Ức Trai về trong mộng
“Đời có yên có động
Bền gan đợi chữ Thời”
Một khẩu phần sinh viên
Một ngọn đèn thư viện
Bước xuống xe điện ngầm
Như thuyền về với biển
Những bàn tay dầu máy
Những mắt người nguyên khai
Thành quách nào sánh được
Truân chuyên muôn dặm dài
Người lập ra một Đảng
Hàng triệu người chung tên
“Kách mệnh” khêu ngọn đèn
Đường quanh không lạc bước
Hơi ấm giữa ngày đông
Bao tấm lòng đồng chí
Tuyết tan, trời xanh nguyên
Hiện dần ra chân lí
Dân tộc là nơi đi
Dân tộc là nơi đến
Trầm luân bao thác ghềnh
Sông mới tìm ra biển
Ai bỏ quên bến quê
Mái chèo neo xứ sở?
Ai nhạt nhòa duyên nợ
Mặn mòi tay trao tay?