Đêm hội tình
Đêm hội bắt nguồn
Từ những chấm tròn lan toả
Tiếng hát trầm hương
Ngòn ngọt đẩy đưa
Chiều chúm môi thổi chén trăng cao
Gót âm dương đu từng cung bậc
Qua sông ca dao khát cháy
Bơi ngập mình
Trong mơ người áo lụa
Sông đỏ mận dấu đèn ai vừa bấu
Nên chân đi lòng mỗi bước mỗi dừng
Nên nỗi tình chừ như tăm cá
Sủi từ đáy mắt thâm
Đêm thấm men tình khuya
Đâu cũng đầy nỗi nhớ
Mượn trăng gửi vội dòng tin nhắn
Sợ chậm tay lễ hội tan tầm
Sợ hoàng thành biến mất sau lưng
Và mắt tình nhuộm tím
Sợ xa người
Huế hoá mình cổ tích.