Thơ
Trang thơ Nhà giáo Phan Tuấn Anh - Nguyễn Lãm Thắng & Lưu Ly
09:23 | 19/11/2014
Trang thơ Nhà giáo Phan Tuấn Anh - Nguyễn Lãm Thắng & Lưu Ly

Nhà giáo, nhà thơ Phan Tuấn Anh
Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế
Hiện đang giảng dạy tại Khoa Ngữ văn Trường Đại học Khoa học Huế



PHAN TUẤN ANH


Đoản khúc số 127


Em và anh ta cùng chơi những ván bài
Em chơi theo kiểu hôn nhân và anh chơi theo luật của tình yêu vĩnh cửu
Thế rồi em thấy không?
Một ván bài thất bại là do chúng ta đã chơi tồi, hay chỉ do sự may rủi không đưa về những quân bài tốt?
Sự thất bại trong tình yêu của anh và niềm cô đơn trong hôn nhân của em
Nghĩ mà xem, là do lỗi lầm của chúng ta, hay đơn giản chỉ do mình không may mắn giữa cuộc đời
(nguyên nhân của những thất bại trong đời thực ra có quan trọng gì đâu, bởi chúng ta, cuối cùng vẫn chỉ là những người thất bại)

cứ nghĩ mà xem
em hiền như thỏ
anh hồn nhiên như cỏ
thỏ điềm nhiên ăn thịt cỏ
(có những lúc hiền lành cũng biết làm nhau đau)

Có những chiều ngồi suy nghĩ về những khiếm khuyết của chúng ta
Tại sao em không thể thở trong nước như cá, tại sao anh không thể bay giữa bầu trời như chim, tại sao anh và em không là một nửa của cuộc đời nhau, tại sao chúng ta không thể tự phân bào mà luôn cần tiếp hợp với một cơ thể khác, cho dù nó xa lạ hoặc là một sự nhầm lẫn?
Chúng ta và loài người đã luôn nghĩ mình hoàn hảo, nhưng có lẽ sự bất toàn mới là bản mệnh của giống nòi
(Chúng ta đã khổ đau vì luôn đòi hỏi và đi tìm sự hoàn hảo giữa một thế giới vốn bất toàn đã từ lâu…)

cứ nghĩ mà xem
em dịu dàng như mây
anh mỏng manh như khói
Mây thản nhiên tan hòa vào khói
(có những khi giống nhau quá lại không giữ được gì)

Có nhiều đêm ngồi ngẫm ngợi về thời gian còn lại của mỗi chúng ta
Giá anh biết được sẽ còn được bao nhiêu để có thể làm tất cả những điều mà mọi người chờ đợi
Hoặc lược bớt đi tất cả những điều mà ta biết sẽ phù phiếm khi cuộc đời vô nghĩa này dừng lại
Để ngẫm suy về tất cả những lỗi lầm
Những điều, rất có thể, em đã dẫm qua quên lãng dưới những bàn chân

cứ nghĩ mà xem
em hạnh phúc dở dang
anh khổ đau vẹn toàn
Sự dở dang của em là nguyên nhân của sự vẹn toàn của anh
(có những khi đối cực lại gần nhau hơn tất thảy những thứ tương đồng)

Và, em sẽ, bớt buồn, một chút, đúng không?

P.T.A




 
















Nhà giáo, nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng
Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế
Hiện đang giảng dạy tại khoa Ngữ văn Trường Đại học Sư phạm Huế



NGUYỄN LÃM THẮNG


Hà Tân bữa nớ trời mưa


Khổ chưa nà! Nhớ mà chi
Có duyên, hổng có nợ, thì chịu thôi
Dòng sông Con, vẫn cứ trôi
Đầu làng cây gạo ngã rồi, buồn chưa!

Tui về bữa nớ trời mưa
Giọt thương nhớ, níu giọt chờ đợi, rơi
Một mình, tủi với mình thôi
Ngõ quen, người cũ chừ nơi mô hè?

Xuống Đò Ba Bến, tui nghe
Con chim hót phía bụi tre rất buồn
Chùa làng rụng mấy giọt chuông
Gió trưa cào rách mặt sông đỏ bầm

Tui ngồi dựa gốc cây trâm
Mưa lâm thâm, mưa ướt dầm ngày xưa
Đáng đời, đáng kiếp tui chưa
Trời ơi! ai biểu tui khờ khạo chi!

Để chừ nông nổi ra ri
Ngã ba sông, một lối về lôi thôi
Bao nhiêu năm, bấy bồi hồi
Mưa ưu tư, đổ ngợp trời Hà Tân.


Ngó lại


Tiễn đưa nhang khói về trời
Nhẹ tênh trôi giữa cõi đời phù du
Lợi danh trong đám mây mù
Chiều nay theo gió thiên thu đi rồi

Dòng sông không muốn, mà trôi
Đục trong rồi cũng về xuôi một dòng
Dối gian ai đếm ai đong
Biển xanh có hiểu được lòng bể dâu

Tình cay đắng, nghĩa ngọt ngào
Xót xa nào, cũng thét gào yêu thương
Thử dòm tám hướng mười phương
Và xin ngó lại đoạn đường đã qua

Sau lưng là những bóng ma
Nào hay phía trước cũng là âm ty
Đây hội ngộ, đó chia ly
Trời cao, vực thẳm có gì khác đâu?

Xin người thiệt bụng yêu nhau
Đừng chua ngoa lắm mà đau nát lòng
Nợ nần trả lại hư không
Còn đây một trái tim hồng cho nhau.

N.L.T



 
















Nhà giáo, nhà thơ Lưu Ly
Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế
Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam
Hiện đang giảng dạy tại Trường Cao Đẳng Sư phạm Thừa Thiên Huế




LƯU LY
 

Giấc mơ cổ tích
 

Không có tình yêu nào dành riêng cho em
Giấc mơ cuối cùng vẫn thuộc về cổ tích
Ý nghĩ em - như những tảng đá lớn đè lên lồng ngực
Ép vào tim những nỗi đau

...Anh biết thời gian rồi sẽ trôi
Đời người chỉ là hữu hạn
Sao chúng ta cứ dần xa mãi
Chật chội những nhớ mong...

Em sẽ tập cho mình thói quen không có anh
Dấu nỗi buồn sau khuôn mặt điểm trang đón chào ngày mới
...Nhưng làm thế nào anh hỡi
                    Để xoá đi một người
                                 - trong tận trái tim yêu ???

L.L






 

Các bài mới
Bên sông (26/11/2020)
Làng ấu thơ (22/04/2019)
Biển quê hương (01/04/2019)
Biển trăng (01/03/2019)
Cánh đồng xuân (05/02/2019)
Các bài đã đăng