“Cơn lốc” màu Busan - Khoảng không lộng gió
“Cơn lốc” màu Busan
Bạn chợt thấy “cơn lốc”
Định lấy máy chớp ngay
Nhưng tay bạn lúng túng
Bởi sợ chiếc mũ bay
Khi bạn cất xong mũ
“Cơn lốc” đã qua rồi
Chiếc áo trắng tôi mặc
Cổ dính vết son môi
Bạn đưa tay ra hiệu
Bảo xích gần nhau hơn
Không chớp được “cơn lốc”
Bạn chớp vết môi son
Bức hình sau “cơn lốc”
Với tôi quý như vàng
Bạn giúp tôi lưu dấu
“Cơn lốc” màu Busan.
Khoảng không lộng gió
Tặng nữ thi sĩ Kim Song Chi
Ta nắm chặt tay nàng
Đi dung dăng dung dẻ
Hệt như hai đứa trẻ
Trong Bảo tàng Hải Dương
Cùng ngắm chiếc thuyền buồm
Gợi nhớ về quá khứ
Cùng ngắm biển hoàng hôn
Bên ly cafe sữa
Ngang khoảng không lộng gió
Ta – nàng dính vào nhau
Chợt má nàng ửng đỏ
Chỉ trời biết vì sao.
Thành phố biển Busan, chiều 15- 10- 2019