Thơ
Ngàn Thương
Làng chài
bên sông Bù Lu
Bình yên gối sóng
chiều Thu tôi về
Dáng thuyền trên cát… như mê
Chờ tan cơn bão,
vân vê gió đàn
Nơi đây
rừng đước mênh mang
Tôn thêm vẻ đẹp
trần gian thưở nào
Cuộc đời dân dã
xưa- sau
Gắn liền tên gọi
một màu sông trôi
Hiền hòa, giản dị, khơi vơi
Người về ngơ ngẩn
đất trời Cảnh Dương.
NT