Trước cổng nhà tòa án nhân dân
Trước cổng nhà tòa án nhân dân
Không biết tự khi nào mọc lên quán hàng hai dãy
Nem rán, mực khô, bia hơi, "cuốc lủi"
Tôi người đi xa mới về
Giụi mắt nhìn ngỡ trò phù thủy
Như để phá thói lề khuôn sáo
Người ta thản nhiên uống ăn sau ngay cửa tòa
Chủ nhậu và khách nhậu
Lai rai ồn ào trong tiếng phóng loa
Thế là người xử tội và người phạm tội
Quan tòa và tù nhân
Trước khi vào nhà xử án
Phải bước qua mùi vị của mực khô, nem rán...
Bước qua tiếng xướng giá gọi mồi
Qua hai loại tỉnh say trắng đỏ mặt người
Như qua trước cửa đền hai ông Thiện, Ác
... Tôi bải hoải dở cười dở khóc
Nghe nhà hàng đếm tiền sột soạt
Nghe tiếng tòa luận tội vọng ra
Nghe cuộc đời mình nứt vỡ, tan nhòa...
1988
Một nửa và cả
Ở đâu đây còn ẩn náu mùa xuân
Cỏ tự mình xanh tự mình bối rối
Và nửa vầng trăng hàn lộ hạ tuần
Rụt rè nhô lên như người có lỗi
Tôi không đi tìm một nửa cô đơn
Cho một nửa u buồn hay ngang trái
Nhưng tôi biết một nửa em dành lại
Sẽ mãi là hai nửa của tôi hơn
Em đến với tôi như vầng trăng riêng
Một nửa trăng đầy một nửa trăng nguyên
Trăng thì sáng không bao giờ sáng nửa
Tôi vẫn giật mình khi ánh tràn lên
Cái đêm trắng tôi và em đã thức
Là nửa đêm này với nửa ngày sau
Nửa vừa khổ đau nửa vừa hạnh phúc
Cộng lại thành trọn cả nỗi vì nhau
1987
Không đề
Thì như ngọn gió chuyển mùa
ngẩn ngơ lá nhỏ thu chưa một lần
nắng là nắng của bâng khuâng
mưa là mưa của mênh mông Huế buồn
nửa phần bắt nửa phần buông
nửa phần cỏ vắng hoa hương nửa phần
thế là em đã một lần
thế là tôi đã như gần như xa
thế là tôi chợt nhận ra
thế là tôi biết tôi là ai kia
giá như đêm biết đừng khuya
thơ tôi biết nói đầm đìa lời sương...
1988
(TCSH42/04&05-1990)