Bút ký - Tản văn
Những giỏ hoa của thời gian
09:58 | 21/03/2017

Mấy hôm nay trời đẹp. Tôi đi trên con đường thân quen mà lòng thao thức nhớ về những ngày đã qua. Về một mùa đã xa, và cả về cuộc ngược xuôi những phút giây lãng đãng của cuộc đời ban tặng cho những giấc mơ không bao giờ đến muộn.

Những giỏ hoa của thời gian

Tôi vẫn nhớ vào những buổi sáng của mùa hè đầy những nỗi vi vu ấy, tôi vẫn thích đi ngang qua con đường đó, nơi mà không biết từ bao giờ những hàng cây chuỗi ngọc xinh xắn đã mọc lên miên man suốt cả một sân vườn cổ tích. Tuy không phải là một loài cây đặc trưng của mảnh đất cố đô, nhưng trong vài năm trở lại đây, nó cứ xuất hiện ngày một tăng dần nhanh chóng. Loài cây này còn có một tên khác là bò cạp nước, nhưng tôi vẫn thích gọi nó bằng cái tên chuỗi ngọc. Âu cũng là bởi cái sắc vàng lạ lùng của nó. Cái sắc vàng tươi đến khó tả, trong suốt và long lanh đến ngỡ ngàng. Khi những cánh phượng đỏ thắm đã bắt đầu nhàn nhạt và thưa thớt dần trong một vài cái nhìn bất ngờ lơ đãng ánh lên từ phía những chiếc áo dài tha thướt, thì cái vẻ đẹp ngân nga tươi mới xếp chuỗi rạng rỡ cả một vùng không gian chan hòa ánh nắng, như đang cố đưa tôi lơ đễnh bước mãi về một miền xa. Không phải là màu vàng của những mơn man thâm trầm ướp mùa xuân trong cánh mai mỏng mảnh. Không phải là sắc màu vàng hoe thủng thỉnh rơi mơ ngủ trên một vài loài hoa cúc dại như tàn tích của mùa. Mà tôi đã và đang ngây ngất trong cái buổi sáng tinh khôi sáng bừng cái màu vàng non căng đầy ngực trẻ. Không gian là một vòm trời rực rỡ. Thời gian là từng giây phút của niềm thôi thúc đang âm thầm sẻ chia để tặng thêm một sắc màu, thêm một niềm vui rất đỗi dịu dàng. Sẽ khó có ai cản nổi những ý niệm thăng hoa thiêng liêng của thời gian, của những cảm xúc thật bình yên, thật đẹp đang nhen nhóm trong tâm trí mỗi con người.


Đi qua hàng cây, qua chênh chao, đi qua những dãy hoa chuỗi ngọc chừng như bất tận ấy, ta như đang bay qua những khoảnh khắc xôn xao được hội tụ nên từ cái hồn nhiên của thế giới mơ ảo, của nỗi bâng quơ quấn quýt quanh nỗi niềm man mác đang từ từ xâm chiếm lấy ký ức ta trong cơn phù du của những bàn tay lóng ngóng. Sắc hoa đưa vụt vèo bước chân quen với những cuộc đi xa nay trở lại muốn mãi được gối lên từng cuộc nghỉ dừng ngẫm nghĩ vốn vàng rực nỗi mong manh sâu thẳm, và như đang khe khẽ nhói ra trong ánh mắt nào tưởng chừng rồi bâng quơ quá đỗi. Ở trong chỗ hơ hớ giới hạn ấy, ta lại bắt đầu nghĩ tiếp về một niềm ngọt ngào nằm đâu đó trong cuộc đời, trong một buổi sớm mai tưởng chừng như hờ hững. Hoa chuỗi ngọc không có cái cảm giác e ấp, chúm chím dù cũng chỉ là những bông hoa rất nhỏ. Hoa chuỗi ngọc đã gom cả vào mình nỗi sống hồn nhiên, bung tỏa mình ra đón và nhận trong suốt vòng đời cái xao xuyến, cái vô thường nhất của nắng và cả cái vô hình đan xen nhau của sự giao thoa những mảnh vỡ thời gian. Những bông hoa rực lên cái cảm giác được sống hết mình, được bày tỏ hết những cảm xúc còn ngân ngấn nét xôn xao trên từng mái tóc, từng nét mặt, tuy là dửng dưng, hay thậm chí là đâu đó từng dáng người đang hồi sinh qua nỗi nhớ. Và rồi, dường như trong gió, ta lại nghe được tiếng rơi chầm chậm của những nỗi mênh mông còn như sót lại đằng sau những âm thanh bận rộn lướt khẽ trên từng mét đất. Không gian lúc này cứ rộng ra mãi, rộng đến độ khi ta để mắt nhòa đi trong sắc màu ấy, ta biết mình đang trôi…

Cái màu vàng lung linh của hoa chuỗi ngọc lại như níu lại, như se mỏng đi cái chói chang của nắng. Không gian tưởng chừng đang già cỗi khô cằn bởi nắng, giờ lại trở nên rất đỗi dịu ngọt. Bầy ve không biết trốn trong bóng cây lúc nào như thể cũng đang say trong sắc vàng của hoa, mà tiếng kêu đã hóa thành những âm thanh xốn xang như nhịp đập từ ký ức vọng lại. Trong ta lại có một cái gì đó vỡ òa. Là điệp khúc xanh tơ. Là vòng quay mây trắng. Là tháng năm lặng lẽ gói ghém sắc vàng tươi mới. Rồi hoa nối tiếp hoa, nối tiếp những niềm nhung nhớ ẩn kín ngày nào đó. Rồi để bây giờ đi qua đây, đi qua những hàng cây chuỗi ngọc, qua những giỏ hoa của thời gian, lại bỗng giật mình: Một góc nhỏ trái tim thời của ta đấy.

Lê Tấn Quỳnh

 

 

 

 

 

Tác giả: Lê Tấn Quỳnh
Các bài mới
Nhịp sóng xanh (03/10/2017)
Các bài đã đăng
Tết Xưa (07/02/2017)